Truyền thuyết hoa bỉ ngạn & những bài thơ buồn xé lòng
Trong thời gian gần đây, bài hát “Độ ta không độ nàng” đang trở thành một cơn sốt thực sự ở Trung Quốc và Việt Nam. Đặc biệt trong lời bài hát có tên một loài hoa gọi là bỉ ngạn, bạn có thắc mắc sự tích truyền thuyết về hoa bỉ ngạn hoặc ý nghĩa của nó là gì không? List Sách sẽ giải đáp cho bạn trong bài viết này cũng như giới thiệu đến bạn những bài thơ về hoa bỉ ngạn hay nhất.
Ý NGHĨA, SỰ TÍCH VÀ TRUYỀN THUYẾT VỀ HOA BỈ NGẠN
Bỉ ngạn hoa có tên khoa học là Lycoris Radiata. Hoa có 3 màu chính là màu đỏ, vàng, trắng nhưng phổ biến nhất là màu đỏ.. Bỉ Ngạn màu trắng gọi là Mạn Đà La Hoa, Bỉ Ngạn màu đỏ gọi là Mạn Châu Sa Hoa.
Củ của bỉ ngạn rất độc. Truyền thuyết hoa bỉ ngạn kể lại rằng, từng có một người vì đói quá đã ăn củ bỉ ngạn dẫn đến qua đời. Đây cũng là lý do người ta tin rằng hoa bỉ ngạn là cửa ngõ đi vào thế giới của những người đã chết, là nơi chú ngụ của những linh hồn lưu lạc.
Ý nghĩa bỉ ngạn hoa
Truyền thuyết kể rằng bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc dưới đường xuống hoàng tuyền, khi linh hồn trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang bờ Vong xuyên, sẽ gửi toàn bộ ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù là đau khổ tột cùng hay yêu thương thắm thiết bỉ ngạn đều thu nhận những hồi ức đó.
Chính vì vậy mà hoa bỉ ngạn có ý nghĩa là hồi ức đau thương, phân ly, khổ đau và là vẻ đẹp của cái chết.
Truyền thuyết hoa bỉ ngạn
Nếu được hỏi truyền thuyết về loài hoa nào khiến List Sách cảm động nhất thì đó chính là bỉ ngạn. Dưới đây là một trong những truyền thuyết và sự tích hoa bỉ ngạn
Xưa có một đôi nam nữ, theo luật Thiên Đình họ không được phép gặp gỡ. Một ngày, cả hai đã phá vỡ giới luật để tìm đến bên nhau. Chàng là một nam tử hào hoa anh tuấn, còn nàng lại là một nhi nữ đẹp tựa tiên sa. Cả hai vừa gặp đã quen thân, quyến luyến không xa rời, nguyện ước hẹn ở bên nhau đến kiếp kiếp đời đời.
Nhưng vì đã phạm luật Trời, họ bị đọa xuống trần gian rồi biến thành hoa và lá của cùng một cây. Lá xanh, hoa đỏ, đẹp kiêu sa nhưng chất chứa nỗi buồn. Có điều, loài hoa này rất đặc biệt, có hoa thì không thấy lá, mà có lá lại chẳng thể thấy hoa, giữa hoa và lá, cuối cùng cũng không thể gặp mặt.
Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loài hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Phật vừa liếc nhìn đã thấu tỏ được huyền cơ trong đó. Quả thật là:
“Bỉ Ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” – Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm nở, một nghìn năm tàn, hoa và lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh.
Đức Phật xót thương, bèn quyết định mang hoa về miền Cực Lạc. Nhưng vì Cực Lạc là Phật quốc, là thế giới thanh tịnh và thuần khiết, nên tất cả những gì là ‘tình si’, ‘nhung nhớ’, ‘u sầu’, ‘đau khổ’… đều không được phép tiến nhập vào miền tịnh thổ. Những thứ xúc cảm con người ấy đều phải rời khỏi hoa, kết thành một màu đỏ rực lửa rồi rơi xuống sông Vong Xuyên.
Bởi vậy, khi về đến Cực Lạc, đóa hoa trong tay Phật đã biến thành một màu trắng tinh khiết không còn nhuốm bụi trần. Đức Phật bèn gọi nó là Mạn Đà La hoa, hoa của cõi Phật, cũng chính là một loại hoa Bỉ Ngạn.
Lại nói về màu đỏ rực lửa. Lúc ấy, Bồ Tát Địa Tạng thần thông quảng đại đã biết rằng nghiệp duyên của hoa Mạn Đà La hiện đang nằm dưới sông Vong Xuyên. Ngài bèn đến bên bờ sông, ném xuống một hạt giống, chỉ trong chốc lát một đóa hoa đỏ tươi bay ra khỏi mặt nước. Bồ Tát đón lấy hoa và nói:
“Ngươi đã thoát thân trở về miền Cực Lạc, sao còn đem nỗi hận tình si để lại nơi khổ ải vô biên này chứ? Vậy thì, ngươi hãy ở đây làm sứ giả tiếp dẫn các linh hồn đi về phía luân hồi. Cực Lạc đã có Mạn Đà La hoa rồi (Mandarava), vậy ta sẽ gọi ngươi là Mạn Châu Sa hoa vậy (Manjusaka)”.
NHỮNG BÀI THƠ BUỒN ĐẪM NƯỚC MẮT VỀ BỈ NGẠN
List Sách xin tổng hợp một số bài thơ về hoa bỉ ngạn – gợi cảm xúc chia ly, đau đơn đến xé lòng. Những bài thơ buồn về tình yêu luôn làm cho tâm can người đọc như nghẹn lại, mãi không thể quên.
Bài thơ 01:
“Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn
Hoàng Tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương
Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ
Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương”
Bài thơ 02:
“Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn
Hoa vừa nở, lá đã vội tan
Lá vừa chớm mọc, hoa lại rụng
Có lá không hoa
Thấy hoa không lá
Chung một rễ mà chẳng thể gặp
Ở rất gần mà cũng rất xa
Cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ
Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp bi“
Bài thơ 03:
“Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông“
Bài thơ 04:
“Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền
Vong xuyên bất tận, Bỉ ngạn tịch Liêu
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…”
Bài thơ 05:
“Bỉ ngạn hoa – hoa nở không thấy lá
Sông Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao
Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà
Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên.”
Hy vọng với những thông tin về ý nghĩa, truyền thuyết hoa bỉ ngạn cũng như những bài thơ buồn về loài hoa này đã cung cấp thêm cho bạn những thông tin hữu ích.
Bài viết khác:
Trần Ngọc Nhi
Bỉ Ngạn Có Hoa, Chẳng Có Lá
Tim chàng sắc đá, chẳng có ta.
admin
Hay nè!
Theo chau
Có lẽ kiếp trước ta ngoái đầu lại ngàn lần mới có thể đổi được ánh nhìn của chàng ngày hôm đó. Để rồi yêu nhau sâu đậm nhưng chẳng thể nào ở bên nhau… Giống như đóa hoa bỉ ngạn, rực rỡ nhưng có hoa mà chẳng hề có lá…
dalanh8888
Anh đây vốn gĩ trồng hồng…
Bỉ ngạn cũng đẹp,anh chồng cả hai..
anh thư
“Bỉ Ngạn có hoa và có lá
Hoa nở thì lá tàn
Còn lá mọc thì hoa đã tàn
Tim chàng còn đây, mà chẳng có nàng.”
Hay ko admin ???
Hà
Có đủ lá và đủ hoa
Nhưng lại chẳng mọc cùng nhau bao giờ
Tim chàng khép chặt màu âm u
Ta đành nằm xuống dưới dòng sông xưa
Thế duy
Hoa nở ngàn năm hoa cũng tàn
Lá mộc ngàn năm rồi cũng tan
Hoa lá vô duyên người vô phận
Đôi bờ vong xuyên bỉ ngạn sầu
Linh Nhi
bỉ ngạn nghìn năm mới thấy nở
hoa dù có nở cx ko thấy hoa
dù nhớ nhau hoa nhớ lá cx ko đươc gặp
tình dù có xóa ko ko hề phai
Nguyễn Hoàng Diệu Anh
Mạn Đà Sa hoa , 1 đời thanh tịnh
Vứt bỏ bụi trần , oán hận biệt ly
Về miền Cực Lạc, vô lo nhân thế
Vẫn chẳng buông được nỗi nhớ ngàn thu
Nghiệp duyên chưa tận , rơi xuống Hoàng Tuyền
Lại nở thành hoa tên Mạn Châu Sa
Huyết nhuộm đỏ thắm đóa hoa Bỉ Ngạn
Lệ ai lại rơi tưới cho hoa rồi
MỚI TẬP LÀM THƠ NÊN KO HAY LẮM :))
Lê Quý Việt Anh
Nguyễn Hoàng Diệu Anh làm thơ hay quá
Lê Quý Việt Anh
Một đời hoa không thấy lá, lá không thấy hoa
Trăm năm hoa nở rộ, lá sớm đã héo tàn
Bỉ Ngạn giam cầm nơi âm phủ, dẫn lối cho linh hồn
Mạn Đà La thoát thân ,trở về miền Cực Lạc
Nơi Vong Xuyên vô tận ,Mạn Châu Sa thay thế
Ai cùng nỗi nghiệt duyên, băng qua cầu Nại Hà
Xin dừng chân chốc lát ,để tình sầu vương cánh hoa
Nguyễn Minh Trang
Hoàng Tuyền vương huyết – bỉ ngạn hoa
Thiện niên qua, hữu hoa vô diệp
Diệp sinh hoa tồi, vô tương kiến
Hữu duyên vô phận – tiếu nhân gian!
Nguyễn Minh Trang
Hoàng Tuyền huyết nhuộm – bỉ ngạn hoa
Thiên niên qua, hữu hoa vô diệp
Diệp sinh hoa tàn, bất tương kiến
Hữu duyên vô phận, vương sầu thương…
Quỳnh Bắp Ngô
Bỉ ngạn ngàn năm hoa vẫn nở
Hoa nở lá tàn mãi biệt ly
Ngàn đời ngàn kiếp nhiều cây đắng
Hữu duyên vô phận mãi chia lìa!
Lục Hạ
MỘT ngàn năm chờ đợi cõi U Minh
CHÚT tình duyên đỏ nhành hoa bỉ ngạn
LUYẾN lưu ai đỏ Hoàng Tuyền mấy đoạn
THƯƠNG người không thấy ” người”, như lá chẳng thấy hoa
MỘT chữ “Thương” lạc lõng trên Nại Hà
CHÚT tơ lòng rơi Vong Xuyên róc rách
BUỒN thì không, nhưng lòng đau như cắt
NGƯỜI chờ người, chờ đến phải chia xa
THÌ đành thôi, ta cạn chén Mạnh Bà
MUỐN quên hết nhưng lòng còn e sợ
GIỮ được nhau cần biết bao duyên nợ
NGƯỜI hứa rồi, mà Nguyệt Lão nỡ quên.
ĐÀNH ngày sau chẳng nhớ mặt, nhớ tên
BUÔNG một khắc, xa đời đời kiếp kiếp.
Tuyết Vân Hi
Bờ vong xuyên có loài hoa đỏ rực
Đá tam sinh đầy đủ cả họ tên
Bỉ ngạn hoa nở rộ bờ đối diện
Cánh mong manh trói đời thật bi thương
admin
Các bạn đọc của List Sách có tâm hồn thơ ca quá! Rất nhiều bài thơ hay!
Đường Uyên
Bỉ Ngạn Hoa mọc nơi bờ sinh tử
Mạnh Bà Thang quên một khúc tơ tơ sầu
Vong Xuyên Hà hồng thủy tựa như máu
Hết một đời, cạn một kiếp vấn vương
Hoa hồng máu đỏ vùng trời
1.
Nơi Hoàng Tuyết có hoa Bỉ Ngạn
Hoa nở rồi là lá lại tan
Hàng ngàn kiếp duyên chung số phận
Hoa và lá chẳng giáp nhau một lần
2.
Huyết Bỉ Ngạn, máu đỏ một vùng
Bạch Bỉ Ngạn, trắng tuyết tinh khôi
Ta và nàng sống trăm năm thế
Hoa và lá chẳng giáp nhau đâu
Hoa hồng máu đỏ vùng trời
mình là 2k9 nên làm thơ không được hay lắm. Thiếu sót gì, các bạn bổ sung
admin
hay bạn ơi!
Hoa hồng máu đỏ vùng trời
Hoa và lá cùng chung gốc rễ
Vẫn là thế, sống cả ngàn năm
Hoa nở lá tan, cứ mãi vậy
Lá mọc hoa tàn, chẳng gặp nhau
Zie
Huyết Bỉ Ngạn ,đỏ một vùng trời
Bạch Bỉ Ngạn ,trắng tinh khôi
vốn hai ta là một đôi
do luật trời nên chia cắt
quá yêu nhau nên đôi ta làm trái luật trời
rồi bị đày xuống nhân gian
hoa nở lá tàn,cứ lặp lại
lá mọc hoa tàn chẳng gặp nhau.
Kim Anh
hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn
hoàn tuyền huyết nhuộm nổi bi thương
hoa đẹp hoa rơi hoa cũng tàn
tình đẹp tình sâu tình cũng phai
rượu đắng rượu cay rượu cũng hết
người hứa người thề người lại quên
nugyanhninh
hoa bỉ ngạn có hoa không có lá
trong lòng chàng có ả chẳng có ta